Về Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya – Higashino Keigo
Khó mà nghĩ tác giả của Bạch dạ hành (một trong những truyện trinh thám buồn chán nhất mình từng đọc) lại là người viết tác phẩm này. Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya là một trong những bất ngờ nho nhỏ mình hãnh diện được đón nhận, được táng vào bản mặt tự mãn của bản thân rằng chỉ những quyển sách mình biết đến mới thực sự đáng để đọc. Thực tế mình đã không đọc trong một thời gian khá dài rồi, có lẽ từ đầu năm, khi mình đọc Catcher in the Rye – J.D. Salinger. Sách thì vẫn mua về đều đặn và chất đầy trong phòng, nhìn thì đẹp, đọc thì không, tội lỗi thì chất chứa vì mình không hẳn là kiểu người bận rộn đến mức không có thời gian đọc sách. Thời gian gần đây thì mình mới phát hiện ra loại người giống mình không thiếu, thậm chí là phổ biến đến mức có một thuật ngữ riêng để chỉ về họ. “Tsundoku” được giải nghĩa là chồng sách không được đụng tới, chỉ những người mua sách về chỉ để ngắm nghía chứ không đọc. Đôi lúc mình nghĩ mua sách về giống như một tâm lý trữ đồ đạc và thứ đ