Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2023

Về Kamome Diner (2006)

Hình ảnh
(Mình tự hỏi mấy cái Spoiler Alert này có hiệu quả không?) Trong báo cáo Hạnh phúc thế giới được công bố ngày 18/3/2022, Phần Lan là nước hạnh phúc nhất thế giới. Họ đã giữ vị trí này 5 năm liên tiếp. Nếu báo cáo này mà được thực hiện vào năm 2006, năm mà Kamome Diner ra đời, có lẽ Phần Lan cũng sẽ nằm trong top 5, hoặc ít nhất không thể lọt ra ngoài top 10 danh sách. Trong mắt thiên hạ, Phần Lan đã luôn là một nước thanh cảnh, dễ chịu như thế. Điểm tựa của phim Trong một thế giới lý tưởng và hoàn toàn phi thực tế, Kamome Diner kể về một quán ăn Nhật Bản ở Helsinki – thủ đô Phần Lan. Sachie, chủ quán, là một người phụ nữ Nhật Bản còn trẻ nhưng thành thạo tiếng bản địa và có đủ vốn để trang trải cho quán ăn không khách trong suốt một tháng mà không hề có dấu hiệu lo lắng hay hoảng loạn. Mình đoán Sachie không vay vốn làm ăn nên không sợ bị ngân hàng hay xã hội đen xiết nợ, cô vẫn thoải mái sống tại một căn nhà riêng, lúc ế khách thì đóng cửa đi nhà sách, đi hồ bơi như thiệt. Hằng s

Về Megane (2007)

Hình ảnh
(Chả biết có nên gọi là "Spoiler Alert" không nữa) Không biết vì mình già rồi nên hạ giá tiêu chuẩn thượng thừa khó tánh khó nết khi đánh giá phim xuống, hay là bản thân mình đang dần mở rộng ra một khoảng không gian khác của thế giới điện ảnh, dạo này mình coi phim, phim nào mình cũng thấy nét lạ, phim nào mình cũng moi ra được chỗ độc đáo, một thứ gì đó mà lần đầu tiên mình được chiêm nghiệm, được tự vấn, phải mỉm cười gật gù lý thú. Mình thấy mình “lớn” ghê, bớt làm màu vậy á, bớt nhìn mọi thứ tiêu cực, bớt bỉ bôi hơn. Mình đã coi một phim như Megane liên tục mà không rờ tới điện thoại lần nào, mình thật phi thường. Sự thật là bảo mình chạm tới cái tầng mây của mọi cốt cách, định nghĩa, ý tưởng của phim, mình không chạm tới. Mình chỉ bồng bềnh giữa sự thanh thản xem một mạch từ đầu tới cuối không một chút trăn trở, giữa việc mập mờ thấy được cái sự hay ho của phim và điềm tĩnh chấp nhận mình không hiểu thứ mình không hiểu và thích cái điều mà mình thích, tự nhiên, lặng