Về lần đầu đi xem kịch
Cuối cùng mình cũng được đi xem kịch. Nói thật là ý tưởng đi xem kịch chưa bao giờ nảy ra trong đầu mình như một thôi thúc phải đi, phải biết, phải trải nghiệm. Hài kịch thì quá lố lăng còn mình thì không thích phải bỏ tiền ra xem một thứ sẽ khiến mình khóc ở nơi công cộng. Thời gian thì cứ trôi vù vù, café có vẻ thú vị hơn, mình thì lại là một dạng trẻ ranh nông cạn thích đi đây đi đó làm màu với người khác. Khi bắt đầu chọn nơi, chọn vở kịch để xem, mình mới nhận ra cái câu mấy nghệ sỹ hay than thở trên báo “sân khấu kịch đang chết dần” thực ra không phải là nói quá. Mình nhìn những poster hài kịch đậm chất thương mại, những vở kịch ma mình nhìn thôi đã thấy nhàm chán, quanh đi quẩn lại chỉ có hai ba tấm là coi như có tí nghệ thuật. Mình đoán thị hiếu của mình đang đòi hỏi quá nhiều. Và điều tệ hơn, chỉ có đúng một website của sân khấu kịch Hoàng Thái Thanh được coi là một website hoàn chỉnh với đầy đủ thông tin cần thiết về lịch diễn, nghệ sỹ, cốt truyện. Mấy web khác, hầu như ch