Về My Fair Lady (1964)
(Spoiler Alert) “Makeover” luôn là một trong đề tài mà điện ảnh từ Đông qua Tây ưa thích và xài đi xài lại. Từ những phim hài lãng mạn Hàn biến hình một cô gái vụng về, ngô ngố trở thành một quý cô sành điệu cho xứng với anh giám đốc trẻ tuổi đẹp trai, những phim teen Mỹ biến hình một cô gái mờ nhạt trở thành Prom Queen và hun hít anh giai đẹp nhất trường, makeover còn lan sang cả Kingsman, nới mấy cha điệp viên người Anh biến một thằng nhóc đường phố trở thành một quý ông lịch thiệp, đặng để giết người này người nọ cho đẳng cấp. Đối với mọi thể loại con gái trên đời, makeover sẽ luôn là một đề tài không bao giờ chán, bởi cô nào cũng có một mơ ước siêu giản dị, đó là trở thành Lọ Lem, là trung tâm của bữa tiệc, là từ một người bình thường trở thành một người đặc biệt, cho dù sự đặc biệt đó chỉ đơn giản là đẹp. Mình nghĩ một trong những phim kinh điển nhất của cái dạng “makeover” này là My Fair Lady (1964). Nhiều người sẽ nhớ nhiều tới Pretty Woman (1990), nhưng theo ý kiến nhỏ