Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2016

Về Psycho, Rear Window và Dial M for Murder

(Spoiler Alert) Đây là phim Hitchcock thứ ba mình đã xem, sau Psycho và Rear Window. Psycho là một phim mà chúng ta thường tiếc nuối là mình chỉ có thể có một ấn tượng ban đầu. Không giống như những bộ phim hoành tráng về kỹ xão, hành động, hài hước, kiểu như Star Wars hay LoTR, mình có thể xem đi xem lại nó, rỗi rãi xem tiếp và vẫn có để đạt được những cảm xúc trọn vẹn như lần đầu xem phim. Nhưng đối với những phim như Psycho, The Usual Suspects hay The Sixth Sense, kịch bản, cú twist ở cuối phim chính là một trong những nhân tố đặc biệt nhất, khiến khán giả ở dưới hoàn toàn bị lừa. Chúng ta há mỏ ra vì ngạc nhiên sau khi bộ phim kết thúc, rồi vặn não ngẫm nghĩ thêm vài phút để sắp xếp lại tình huống và nhận ra mọi thứ đều hoàn toàn hợp lý đến khó tin, các chi tiết được đan cài nằm chình ình ra, chỉ là ta không thể ngờ một chuyện như vậy có thể xảy ra. Sự bất ngờ sau một bộ phim như thế này thường đi kèm với lời thán phục dành cho tay nghề lừa đảo và sự kiên nhẫn của đạo diễn,

Về Leon: The Professinal

(Spoiler Alert) Đôi khi những trang đánh giá phim ảnh cũng không chính xác. Leon dành được 8.6 trên Imdb và 71% trên Rotten Tomatoes. Nó quá cao trên Imdb và quá thấp trên Rotten Tomatoes. Với mình nó nên là một bộ phim 8.0 và 90%, đến Furious 7 có thể đạt được 81% thì không có lý do gì mà Leon có thể thấp như thế được. Matilda 12 tuổi, hút thuốc lá, ăn mặc như mấy đứa hư hỏng, chửi thề, bỏ học và đương nhiên có một gia đình tồi tệ. Thế rồi gia đình của em ấy bị mấy tên “cớm bẩn” bắn hạ vì ông bố tham lam lấy hàng của bọn họ làm của mình. Mathilda may mắn sống sót nhờ gõ cửa trú nhờ nhà người hàng xóm mà em vẫn hay nói chuyện. Leon – người hàng xóm ấy vô tình lại là một tên sát thủ rất được việc, đã cứu sống Mathilda, cưu mang, nhận em làm người học việc cho hắn (ai bảo bé nó đòi đi trả thù). Và sự có mặt của Mathilda cũng đã làm thay đổi cuộc sống của Leon cô độc. Mình xem bản mở rộng của phim, mình hiểu tại sao những phần đó bị cắt khi ra rạp. Cảnh tình cảm của một người đàn

Về The Suicide Shop

(Spoiler Alert) Cả bộ phim là gói gọn trong từ “Irony”. Irony (n): sự mỉa mai/ trớ trêu. Đầu tiên, đây là một kịch bản hoàn toàn dành cho người lớn với đủ thứ chết chóc, bế tắc, tự sát, chống đối xã hội, ý nghĩa về cuộc sống, cái chết, tồn tại, mục đích tồn tại,… cho một phim hoạt hình, có cả hát hò, nhảy múa, ánh sáng, chim chóc đủ kiểu. Cảnh mở đầu phim là giới thiệu bối cảnh câu chuyện. Trong một nền nhạc vui tươi, yêu đời, ca từ dễ thương, lạc quan hiện lên một thành phố mục nát, tăm tối, cũ kỹ, nơi hầu hết con người đều buồn bã, chậm chạp và chán sống. Một con quạ bay một vòng thành phố và chứng kiến bao nhiêu nỗ lực tự sát theo đủ mọi cách thức của những người có một niềm tuyệt vọng chung. Thậm chí một con quạ trong bầy cũng chán đến mức tự quyên sinh. Và nhạc nền vẫn hát như thể mình mở nhầm phim, lỗi kỹ thuật gì đó, không gian càng bất hạnh thì âm thanh càng vui. Bình thường mình đã có thể cười sự mỉa mai rõ ràng này, nhưng lần này là về cái chết, mình không cười cái

Về Who’s afraid of Virginia Woolf

(Spoiler Alert) Bản thân mình cũng không biết Virginia Woolf là ai, thậm chí còn không rõ nội dung phim là gì. Mình quyết định xem phim cũng chỉ bởi nó hai cái tên Elizabeth Taylor và Richard Burton. Mình thậm chí còn không biết bộ phim dựa theo một vở kịch cũng vô cùng nổi tiếng cùng tên và là một bộ phim đen trắng. Thành thật mà nói, nếu mình biết trước cốt truyện của phim, chẳng đời nào mình xem nó hết, mình mặc kệ nó được đề cử trong tất cả các hạng mục của Oscar hay không. Câu chuyện trong Who’s afraid of Virginia Woolf chỉ diễn ra trong một đêm mà khủng hoảng này chất chồng lên khủng hoảng khác. George và Martha là một cặp vợ chồng đứng tuổi, không con cái và rõ ràng đang cạn dần tình cảm dành cho nhau. Sau buổi tiệc ở trường đại học, cả hai miễn cưỡng đón thêm hai vị khách khác tới nhà mình chơi, đó là cặp vợ chồng son Nick và Honey. Dưới tác dụng của rượu, sự mệt mỏi của đêm khuya, mọi mâu thuẫn, bất đồng cùng như mọi góc khuất trong cuộc hôn nhân của George – Martha và

Về Kung Fu Panda 3 và The Good Dinosaur

Vào thời điểm hiện tại, IMDB chấm Kung Fu Panda 3 7.6 điểm, The Good Dinosaur 6.9 . Còn trên Rotten Tomatoes, 82% khán giả cho rằng Kung Fu Panda 3 "fresh", số lượng này trên The Good Dinosaur là 78%. Về Kung Fu Panda 3 Hai phần trước của Kung Fu Panda đều có chất lượng khá, vậy nên mình đã vô cùng ngạc nhiên khi phần 3 này có chất lượng không hề tệ, ngang ngửa hai phần trước chứ không chịu đi thụt lùi như bao nhiêu phần ăn theo khác. Hoặc chỉ đơn giản là mình chẳng trông chờ gì hơn ở một bộ phim như Kung Fu Panda, vậy nên nó chẳng có gì để thất vọng. Nội dung phim thì không có gì nhiều, và vì ngay từ đầu DreamWorks đã xác định đây chỉ là phim hoạt hình mang tính giải trí nhắm vào đối tượng là thiếu nhi và kiếm càng nhiều tiền vé càng tốt,  thế nên mình không dám phàn nàn gì cả. Sự tương tự trong cả ba phần phim thì rõ như cái bụng trắng hếu của Po, mà nói thật, ai có thể sáng tạo gì hơn trong một bối cảnh và nhân vật một chiều như thế. Và cũng chẳng ai đòi hỏi Kung Fu

Về sự hạnh phúc của Coldplay

Bài hát đầu tiên mình nghe của Coldplay là Violet Hill. Với trình độ Anh ngữ lớp 12, tất nhiên là mình chẳng hiểu lấy một chữ. Mình thích thế. Bởi những bài hát mà một người có vốn tiếng Anh tồi tàn như mình nghe được, nó chỉ có thể là một bài hát có lời lẽ quá sức là đơn giản, thậm chí là trẻ con, kiểu như “Everybody, Rock your body” ấy (xin lỗi mấy anh Backstreet Boys). Mình mặc định Coldplay là một nhóm nhạc nghệ thuật, có lẽ do đơn giản vì họ xấu, lời bài hát phức tạp, một cái MV có tông màu xám xịt, khó hiểu và nói một cách đơn giản, nó chẳng hấp dẫn như mấy cái MV thị trường khác, tức là không có nhảy hay rapper. Rồi khi mình tiến tới một nấc thang cao hơn, mình nghe Viva La Vida, tò mò đến mức đi dịch lời bài hát rồi giật mình nhận ra, bài hát cao siêu ghê chưa, nào thì vua chúa, quyền lực, chết với chả sống, thiên thần với chả thánh ca. Nói tóm lại, nó không yêu đương như thường lệ mà xa xôi, vĩ đại, nó ở một thế giới khác, cho dù có bằng phẳng hay lồi lõm, cái thế giới ng