Về "Đấu trường bò"



   Chiều chủ nhật nào ba mình cũng ngồi xem “Đấu trường bò” trên kênh Let’s Viet. Nói là Let’s Viet mà kênh lại chiếu chương trình đấu bò bên tận Campuchia. Cũng chẳng có gì nhiều, hai con bò có cân nặng và tuổi tác gần gần nhau được đưa vô một cái sân rộng, tại đây hai con húc nhau chảy máu cho tới khi một con cong đít bỏ chạy. Thỉnh thoảng mình ngồi xem với ba, thay vì ngồi ngáp chảy nước miếng buồn chán thì mình tưởng tưởng ra một đoạn đối thoại của mấy con bò. Biết đâu đấy, lỡ chúng nó nói với nhau thật thì sao? Trong một trận đấu gay cấn, bò nâu và bò nâu vàng (thực ra hai con đều nâu nâu vàng vàng y xì đúc nên mình còn lộn lên lộn xuống) đã quần nhau được mươi phút. Con bò nâu tấn công dữ hơn và vẫn còn có vẻ tương đối khỏe trong khi đối thủ của nó đã bắt đầu thở dốc, đuôi phe phẩy mất kiểm soát. Hai con vẫn đang ghì đầu nhau xuống đất một cách thân thương.
Bò A (bò nâu): Ê mày lỳ gì lỳ dữ vậy mày? Thua lẹ đi cho tao về chuồng ngủ cái coi.
Bò B (bò nâu vàng): Mày làm như tao không muốn nghỉ, nhưng mà trận này tao không để thua được.
Bò A: Láo ha. Mày thắng bằng niềm tin à? Tao húc cái chảy máu bỏ ăn bây giờ.
Bò B: Hay mày nhường tao thắng đi.
Bò A (vẻ ngạc nhiên, đầu lúc lắc): Gì?
Bò B (ánh mắt buồn rơm rớm): Đi mày, hai trận trước tao đều thua rồi. Dạo này ông chủ nhìn tao hằn học lắm. Tao sợ ổng thịt tao.
Bò A (vẻ kiên quyết): Hông được. Tao còn có đạo đức nghề nghiệp. Chứ mày nghĩ ông chủ tao hiền lắm hả?
Bò B (gần khóc, mũi sụt sịt): Ông chủ mày có mỗi mày với con Đen, ổng đời nào bán mày. Ông chủ tao có tận hai chục đứa, cỡ tao cũng chỉ một bữa đám cưới chứ mấy.
Bò A (khịt khịt trong 2 phút, vẻ chạnh lòng): Ờ, tao cho mày thắng. Nhưng mà phải làm như thiệt nghe chưa.
   Lát sau bò nâu tỏ vẻ mệt nên không tấn công nữa, bò nâu vàng nhào lên mạnh mẽ. Hai con húc nhau được năm phút thì bò nâu cong đuôi bỏ chạy, tỏ ý thua. Bò nâu vàng nháy mắt cảm ơn bò nâu, hứa lần sau gặp nhau thì nó sẽ thua lại là hòa.
    Ba mình thì ngồi cười ha ha: “Tao biết mà. Con nâu vàng dai sức hơn nên kiểu gì cũng thắng thôi”. Còn mình ngồi cười trừ.

Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Về My Fair Lady (1964)

Về Good Will Hunting

Về Fargo